Duyên Nam

Anh nhớ...



Nắng sáng mai choàn vai chùm cỏ rối.
Hơi ấm về đuổi bóng tối đi ra
Xa quê rồi mới thấm hiểu nhớ nhà
Nhớ hơi thở ngày qua trong quá khứ.
 
Đã lâu rồi từ khi nghe tin dữ
Em không màng vì những thứ phù du
Nên ra đi trong buổi sáng sương mù
Để mình anh trong ngục tù cô độc.
 
Hận nhân tình từ xa tạo cơn lốc
Đem bão buồn làm nhọc trái tim côi
Thời gian ơi...sao nỗi nhớ không thôi
Tìm xung quanh...đâu rồi người tôi nhớ.
 
Em ra đi để lại một tình lỡ
Sao trách anh ôm trọn mớ sầu vương
Em thất hẹn không đi trọn con đường
Nên cầu nối hai đầu thương...gãy nhịp.
 
Vòng nhật nguyệt có thể là truyền kiếp
Nhưng đời người có mấy dịp được yêu
Anh yêu em có thể là một chiều
Cũng mãng nguyện...người yêu ơi...anh nhớ.
 
Duyên Nam
(16-8-2020)

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 20 tháng 9 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Anh nhớ..."